Bài dưới đây dịch từ Tus Manos của Pablo Neruda. Ông này còn viết một bài khác tả…chân người yêu, xin xem tại đây: “Bàn Chân Em”
Tus Manos nói về những năm tháng đi tìm nhau của hai bàn tay xa lạ. Pablo cho rằng những thứ mình chạm vào mỗi ngày (khúc gỗ, quả nho…) đều cho biết trước cái nắm tay của người mình yêu sẽ phải ra sao; và khi bàn tay ấy xuất hiện, cả hai sẽ đột ngột nhận ra nhau và gắn bó mãi mãi “như cánh chim kết thúc cuộc hành trình”.
Khi em nắm tay anh
em yêu ơi
sao anh thấy như mình đang bay bổng.
Sao tay em dừng lại ở môi anh
sao đột nhiên anh nhận ra chúng
như thể xưa kia tay đã chạm tay rồi
như thể xưa kia chính bàn tay ấy
đã vuốt ve hông anh và trán anh
Tay em mềm
tay bay qua thời gian
qua biển khơi qua sương khói
qua mùa xuân
và khi tay em đặt lên ngực anh
anh nhận ra ngay cánh chim vàng bé nhỏ
anh thấy quen tay mềm như đất sét
và màu da như hạt gạo trắng tinh
Mọi ngày đời anh
anh đã đi hoang tìm bàn tay ấy.
Anh leo những bậc thang
anh băng qua đường phố
tàu hỏa chở anh đi
biển khơi mang anh đi
và khi anh cầm trái nho chín mọng
anh thấy mình như đã chạm vào em.
Gỗ cho anh biết
tay em sẽ ấm thế này
trái hạnh nhân báo trước
rằng tay bí ẩn của em anh sắp chạm vào
cũng mềm như vậy
cứ thế em ơi, cho đến ngày sau cuối
tay em sẽ đậu mãi trên ngực anh
như cánh chim kết thúc cuộc hành trình.